Dám khác biệt để thành công
Nếu bạn cũng đang như tôi, loay hoay với những lựa chọn, sự liều lĩnh, và cả điều mà mình muốn - thì hãy thử để UCI truyền cảm hứng bởi những bài học "dám khác biệt để thành công" dưới đây, biết đâu sự can đảm lâu nay còn ngủ quên, sẽ được đánh thức!
Những ngày buồn nhất của tuổi trẻ không phải là bị ai đó phản bội, cũng không phải là thất bại nối tiếp thất bại, mà chính là những ngày thức dậy không biết mình phải đi đâu, làm gì hay ở cùng ai… Cuộc sống cứ dậm chân tại chỗ như vũng nước đọng mắc kẹt lâu ngày. Những ngày nhàn nhạt trôi qua rồi chợt cảm thấy sao thanh xuân của mình lại phí hoài như thế. Không phải tuổi trẻ trong những trang văn, những câu chuyện được chia sẻ qua lại trên mạng vẫn lung linh và rực rỡ lắm hay sao?
Bao lâu rồi bạn chỉ cảm thấy cuộc sống suy cho cùng cũng chẳng khác gì những chuỗi ngày lặp đi lặp lại đến chán ngắt. Bao lâu rồi bạn chỉ đứng yên ở chỗ cũ, ngả mũ với thất bại và đầu hàng kết cục? Bao lâu rồi bạn chưa dám làm cái điều gì đó khác biệt, dù chỉ là một sự thay đổi cỏn con?
Bạn vẫn sống như cái máy đã được lập trình, làm từng ấy việc, gặp từng ấy người, đếm về sạc pin và sáng mai lại cứ thế? Bạn muốn rẽ tương lai của mình sang một ngả đường hoàn toàn khác song chưa ai ủng hộ nên bạn còn lấn cấn…
Năm 15 tuổi, tôi vẫn nghĩ thành công là một khái niệm rất xa vời, bởi nó hình như chỉ dành cho những điều to lớn và cả những người to lớn. 18 tuổi, bước vào giảng đường Đại học, sự trưởng thành dần dần về cả suy nghĩ lẫn kiến thức đã giúp tôi định nghĩa lại thành công gần gũi hơn, đơn giản hơn, nhưng hình như đó chưa phải là câu chuyện mà tôi phải lo.
23 tuổi, đã tốt nghiệp và bắt đầu bước vào cơn vật lộn với cơm, áo, gạo, tiền; đã đi nhiều hơn, biết nhiều hơn và trải nghiệm nhiều hơn, thì những suy nghĩ làm thế nào để thành công mới chính thức khiến tôi trăn trở. Và tôi tin là không phải chỉ mình tôi mới thế.
Ai đó nói rằng tuổi trẻ là quãng thời gian dù chưa đủ tất cả nhưng rồi bạn sẽ làm được tất cả - bởi sự liều lĩnh, dám lội ngược dòng, dám đánh cược của những người trẻ chính là một vũ khí thực sự.Những ngày buồn nhất của tuổi trẻ không phải là bị ai đó phản bội, cũng không phải là thất bại nối tiếp thất bại, mà chính là những ngày thức dậy không biết mình phải đi đâu, làm gì hay ở cùng ai… Cuộc sống cứ dậm chân tại chỗ như vũng nước đọng mắc kẹt lâu ngày. Những ngày nhàn nhạt trôi qua rồi chợt cảm thấy sao thanh xuân của mình lại phí hoài như thế. Không phải tuổi trẻ trong những trang văn, những câu chuyện được chia sẻ qua lại trên mạng vẫn lung linh và rực rỡ lắm hay sao?
Bao lâu rồi bạn chỉ cảm thấy cuộc sống suy cho cùng cũng chẳng khác gì những chuỗi ngày lặp đi lặp lại đến chán ngắt. Bao lâu rồi bạn chỉ đứng yên ở chỗ cũ, ngả mũ với thất bại và đầu hàng kết cục? Bao lâu rồi bạn chưa dám làm cái điều gì đó khác biệt, dù chỉ là một sự thay đổi cỏn con?
Bạn vẫn sống như cái máy đã được lập trình, làm từng ấy việc, gặp từng ấy người, đếm về sạc pin và sáng mai lại cứ thế? Bạn muốn rẽ tương lai của mình sang một ngả đường hoàn toàn khác song chưa ai ủng hộ nên bạn còn lấn cấn…
Năm 15 tuổi, tôi vẫn nghĩ thành công là một khái niệm rất xa vời, bởi nó hình như chỉ dành cho những điều to lớn và cả những người to lớn. 18 tuổi, bước vào giảng đường Đại học, sự trưởng thành dần dần về cả suy nghĩ lẫn kiến thức đã giúp tôi định nghĩa lại thành công gần gũi hơn, đơn giản hơn, nhưng hình như đó chưa phải là câu chuyện mà tôi phải lo.
23 tuổi, đã tốt nghiệp và bắt đầu bước vào cơn vật lộn với cơm, áo, gạo, tiền; đã đi nhiều hơn, biết nhiều hơn và trải nghiệm nhiều hơn, thì những suy nghĩ làm thế nào để thành công mới chính thức khiến tôi trăn trở. Và tôi tin là không phải chỉ mình tôi mới thế.
Ai đó nói rằng tuổi trẻ là quãng thời gian dù chưa đủ tất cả nhưng rồi bạn sẽ làm được tất cả - bởi sự liều lĩnh, dám lội ngược dòng, dám đánh cược của những người trẻ chính là một vũ khí thực sự.
Theo WE CHOICE AWARDS - 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét